Mùa hè đến với kỷ niệm trở lại
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Mùa hè đến với kỷ niệm trở lại
Ôi dào, mùa hè thì năm nào chẳng đến và rồi năm nào cũng chẳng đi, chuyện thường ấy mà.
Nói vậy cũng đúng thôi, chuyện thường của thiên nhiên vẫn xảy ra theo chu kỳ đã định trước, nhưng có lẽ với các bạn học sinh khối 12 sắp ra trường đây không phải là mùa hè bình thường như bao mùa hè khác, không còn là mùa hè đơn giản của thiên nhiên mà tạo hóa đã cho các bạn một cảm giác vui buồn lẫn lộn, cái cảm giác ấy khó tả trong lòng các bạn và khi những giây phút cuối cùng của thời học sinh sắp bước qua, các bạn muốn thốt lên trong tiếng nấc nghẹn ngào, những giọt nước mắt làm thổn thức bao con tim học trò, các bạn sắp phải xa trường, thầy cô, bạn bè. Cảm giác hối tiếc muộn màn của những con tim lỡ lầm, cảm giác nín lặng của những tâm hồn thơ mộng sắp phải lìa xa, cảm giác ngẹn ngào với những lời nói chia tay, những cử chỉ thân thương cuối cùng mà các bạn trao cho nhau trước khi các bạn rời xa mái trường dấu yêu này, rời xa tuổi học trò thơ mộng. Có lẽ các bạn sẽ không biết được những cảm giác ấy vì hiện tại trong tim các bạn đang ngổn ngang nhiều thứ cảm xúc, nhưng với tôi thì khác, khi mà tôi nhìn thấy những hình bóng nhạt nhòa của mùa hè đến, những tâm hồn ngổn ngang cảm xúc không làm chủ được chính bản thân, tôi cũng muốn vỡ òa lên cùng các bạn, và cũng chính lúc này, cảm giác xa rời của tuổi học trò trước đây lại trỗi dậy trong tôi, tôi bật khóc khi chia sẻ với các bạn trong những trang nhật ký, tôi nghẹn ngào khi đọc những lời nói thân thương mà các bạn nhắn gởi cho nhau. Còn gì đẹp hơn nữa khi mà những lời xin lỗi muộn màn gởi đến cho nhau với những gì đã xảy ra, tất cả đều bỏ qua hết bằng những ánh mắt thân thương trìu mến, những cái ôm trong tiếng nấc không thành lời.
Kết thúc của tuổi học trò cũng là kết thúc của một thời tươi đẹp, bao tình cảm các bạn vẫn dành cho nhau đến giờ phút này sẽ thăng hoa cùng cảm xúc, các bạn thấy quý trọng tình bạn của mỗi người chúng ta, các bạn sẽ nhớ mãi những bóng hình, lời nói, cử chỉ của từng thành viên trong lớp học thân yêu, và còn nữa những biểu hiện cảm xúc mà các bạn trao cho nhau.Nói vậy cũng đúng thôi, chuyện thường của thiên nhiên vẫn xảy ra theo chu kỳ đã định trước, nhưng có lẽ với các bạn học sinh khối 12 sắp ra trường đây không phải là mùa hè bình thường như bao mùa hè khác, không còn là mùa hè đơn giản của thiên nhiên mà tạo hóa đã cho các bạn một cảm giác vui buồn lẫn lộn, cái cảm giác ấy khó tả trong lòng các bạn và khi những giây phút cuối cùng của thời học sinh sắp bước qua, các bạn muốn thốt lên trong tiếng nấc nghẹn ngào, những giọt nước mắt làm thổn thức bao con tim học trò, các bạn sắp phải xa trường, thầy cô, bạn bè. Cảm giác hối tiếc muộn màn của những con tim lỡ lầm, cảm giác nín lặng của những tâm hồn thơ mộng sắp phải lìa xa, cảm giác ngẹn ngào với những lời nói chia tay, những cử chỉ thân thương cuối cùng mà các bạn trao cho nhau trước khi các bạn rời xa mái trường dấu yêu này, rời xa tuổi học trò thơ mộng. Có lẽ các bạn sẽ không biết được những cảm giác ấy vì hiện tại trong tim các bạn đang ngổn ngang nhiều thứ cảm xúc, nhưng với tôi thì khác, khi mà tôi nhìn thấy những hình bóng nhạt nhòa của mùa hè đến, những tâm hồn ngổn ngang cảm xúc không làm chủ được chính bản thân, tôi cũng muốn vỡ òa lên cùng các bạn, và cũng chính lúc này, cảm giác xa rời của tuổi học trò trước đây lại trỗi dậy trong tôi, tôi bật khóc khi chia sẻ với các bạn trong những trang nhật ký, tôi nghẹn ngào khi đọc những lời nói thân thương mà các bạn nhắn gởi cho nhau. Còn gì đẹp hơn nữa khi mà những lời xin lỗi muộn màn gởi đến cho nhau với những gì đã xảy ra, tất cả đều bỏ qua hết bằng những ánh mắt thân thương trìu mến, những cái ôm trong tiếng nấc không thành lời.
Sẽ mau đi thôi cảm giác ấy sẽ rời xa các bạn, và khi các bạn cần thì điều đó không bao giờ trở lại được, ngay cả khi các bạn họp lớp sau này thì tình cảm ấy cũng không còn “linh thiêng” như lúc này, tôi nói thế để các bạn có thể trân trọng những giây phút tuyệt vời của tình bạn, đừng lạnh nhạt trước những lời xin lỗi chân thành, đừng rời xa những tình cảm thân thương ấy để rồi các bạn sẽ đánh mất đi ấn tượng cuối cùng mà các bạn sẽ phải hối tiếc.
Hãy khóc trong sự nín lặng trìu mến của những ánh mắt nhìn nhau, đừng khóc nghẹn ngào cho sự hối tiếc của chính bản thân. Hãy quý trọng tình bạn của mỗi chúng ta các bạn nhé. Cầu chúc các bạn có một tương lai tươi sáng, và dù sau này có thế nào đi chăng nữa thì hãy nhớ mãi tình bạn của chúng ta, tình bạn của một thời học trò thơ mộng.
Phạm Khánh Tuấn
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết